Tọa lạc khu tập thể Sài Gòn xưa, Cỏ như nấp mình giữa chốn đông vui Sài Thành. Tớ hay lựa chọn nơi mỗi cuối tuần ngồi lặng lẽ đọc sách, nhìn nhó người qua làm việc hay tối hẹn hò bạn bè tám chuyện. Bạn nào muốn trốn khỏi phố thị thì đến Quán Cỏ Café – cạnh đường hầm dưới chân cầu Thị Nghè 2, đường Nguyễn Hữu Cảnh, cạnh bên chung cư Nguyễn Ngọc Phương.
Tớ mê Cỏ vì:
- Giàn hoa tung tăng trong nắng ấm: Bông hoa leo phủ xanh mái hiên lác đác những cánh hoa hồng hồng hay trắng trắng đan xen.
- Món ăn mang vị mẹ làm: Không chỉ là nước uống rất đậm đà mà món ăn trưa mang hơi ấm của mẹ.
- Nơi hoài cổ về ngày xưa: Vào không quan quán như bạn chìm vào cổ tích từ cái bàn, chiếc ghế, ly, tách đều mang cái hồn riêng.
Cỏ cho tớ bao nhiêu kỷ niệm:
- Lần sinh nhật tớ cùng những người bạn thân ngồi trò chuyện đủ thứ về xã hội
- Lần tớ được người lạ mời nước với một nguyên cớ đơn giản vì chúng ta ngồi chung bàn và có duyên với nhau. Người lạ đơn giản là chúng ta quen nhau ngồi cùng bàn, nếu duyên tiếp lần sau gặp thì tặng quà lại cho anh.
- Lần tớ hẹn hò với bao nhiều bàn chuyện cả sếp cũ tớ ở Hà Nội vào nữa.
- Và nhớ nhất mỗi cuối tuần tớ chui vào một góc chẳng ai biết mình ngoài chị chủ quán.
Nếu bạn đến Cỏ thì đừng quên ghé thử món trà Cỏ ngọt món đặc sản Sapa nhé!